CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba


Phan_20

“Ta tổng cộng chỉ tới Quỳnh Hoa cốc ba lần, lần nào cũng ở trong cốc, sao có thời gian đi quen Lý viên ngoại”. Tần Thiếu Vũ kéo áo cho hắn. “Cho nên phải đi xem chuyện gì xảy ra”

“Nói không chừng là ngươi bạc tình với con gái nhà người ta!”. Sức tưởng tượng của Thẩm Thiên Lăng rất phong phú.

Tần Thiếu Vũ buồn cười. “Ghen hả?”

“Ngươi nghĩ nhiều rồi”. Thẩm Thiên Lăng chán ghét. “Nếu ngươi có một hồng nhan tri kỉ thật, ta sẽ đốt pháo chúc mừng”

Tần Thiếu Vũ cong khoé miệng, không nói gì thêm.

“Tần cung chủ, ngươi phải làm chủ con con trai ta a!”. Thật vất vả chờ được hai người đi vào, Lý viên ngoại quả thật sắp lệ rơi đầy mặt.

Thẩm Thiên Lăng lập tức dùng ánh mắt đầy khinh bỉ nhìn hắn, hoá ra không phải con gái mà là trai!

Thật không có lề thói!

“Con trai ngươi?”. Tần Thiếu Vũ cau mày. “Ta quen sao?”

“Không không, đương nhiên Cung chủ không quen”. Lý viên ngoại vội vàng lắc đầu.

“Không quen sao phải làm chủ cho con ngươi?”. Tần Thiếu Vũ buồn bực.

“Con trai ta, hắn, hắn bị dâm tặc hái hoa a!”. Lý viên ngoại đau khổ.

Fuck! Thẩm Thiên Lăng nhất thời dùng ánh mắt đồng cảm nhìn hắn.

“A?”. Tần Thiếu Vũ nhướn mày. “Nếu vậy Lý viên ngoại muốn gì?”

“Ta muốn nhờ Tần cung chủ giúp đỡ bắt hái hoa tặc báo thù cho con ta!”. Lý viên ngoại nói. “Dù táng gia bại sản ta cũng không tiếc!”

“Ta chưa từng biết Truy Ảnh cung còn có chức trách của bộ khoái (người bắt phạm nhân cho nha môn ~)”. Tần Thiếu Vũ cười mà như không cười. “Đã xảy ra chuyện này, sao viên ngoại không trực tiếp tìm nha môn tri phủ?”

“Lúc trước có tìm, nhưng hái hoa tặc là người giang hồ, quan phủ cũng không thể làm gì”. Lý viên ngoại nói. “Cho nên tại hạ vừa nghe tin Tần cung chủ ở Quỳnh Hoa cốc thì suốt đêm dẫn người tới mời, xin Tần cung chủ ra tay giúp đỡ!”

“Lăng nhi thấy sao?”. Tần Thiếu Vũ quay đầu hỏi Thẩm Thiên Lăng.

Sao ta biết. Thẩm Thiên Lăng khổ sở nói. “Hay thử xem sao? Coi như là trừ hại cho giang hồ!”

“Đa tạ Thẩm công tử!”. Lý viên ngoại nước mắt lưng tròng.

“Được”. Tần Thiếu Vũ cong khoé miệng. “Nếu phu nhân đã đáp ứng vậy sáng mai chúng ta sẽ đến Lý phủ xem thật giả ra sao!”

Lý viên ngoại nhất thời thở phào một hơi, vô cùng kích động nói lời cảm tạ rồi dẫn người hầu về nhà. Thuộc hạ Truy Ảnh cung đưa mắt nhìn nhau – cung chủ lúc nào thích tham gia náo nhiệt như vậy? Loại chuyện bắt hái hoa tặc này cũng tự mình ra tay!

Thấy toàn bộ quá trình, Thẩm Thiên Lăng nhìn hắn bằng một con mắt khác, dù hơi xấu xa nhưng dù sao cũng là một thanh niên tốt nhiệt tình giúp đỡ người khác a!

Náo nhiệt qua loa kết thúc, mọi người cũng ào ào về phòng, Thẩm Thiên Lăng nằm trên giường ngáp một cái, buồn ngủ dồn dập kéo tới!

Thật sự đã khuya lắm rồi!

“Ngủ đi”. Tần Thiếu Vũ cũng không chọc hắn nữa, vươn tay đắp kín chăn cho hắn. “Mai chúng ta đi trễ chút, ngươi ngủ ngon”

Thẩm Thiên Lăng ôm chăn chui vào góc tường, rất nhanh đã ngủ. Tần Thiếu Vũ xoay người xuống giường, đi ra cửa.

“Cung chủ”. Triệu Ngũ chào đón.

“Đang đợi ta sao?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

“Vâng”. Triệu Ngũ nhíu mày. “Thuộc hạ không rõ vì sao Cung chủ sẽ đáp ứng bắt hái hoa tặc”

“Nếu ta nói chỉ vì có thể ở lại trong thành lâu thêm vài ngày thì sao?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

Triệu Ngũ sửng sốt một chút.

“Có chút việc để làm dù sao cũng tốt hơn so với không có việc gì ngồi ở Quỳnh Hoa cốc”. Tần Thiếu Vũ cong khoé miệng. “Huống hồ ngươi nghĩ giả thiết có người muốn đoạt người với ta, giữa Quỳnh Hoa cốc và một phú hộ bình thường trong thành, ở đâu dễ ra tay hơn?”

“Cung chủ nghĩ Phượng Cửu Dạ sẽ đến?”. Triệu Ngũ hỏi.

“Ta không chắc. Phượng Cửu Dạ rất âm hiểm, ta chỉ có thể cố hết sức dụ hắn xuất hiện”. Tần Thiếu Vũ nói. “Hắn vẫn nghĩ mình đã khống chế Lăng nhi, hôm nay người ở trong tay ta, hắn nhất định không cam tâm”

“Thuộc hạ có chuyện muốn hỏi”. Triệu Ngũ thấp giọng nói.

“Nói đi”. Tần Thiếu Vũ gật đầu.

“Cung chủ có tình cảm riêng tư với Thẩm công tử không?”. Triệu Ngũ hỏi.

Tần Thiếu Vũ chớp mi. “Câu này ngươi đã từng hỏi qua”

“Lúc đó Cung chủ nói không có”. Triệu Ngũ nói. “Thuộc hạ chỉ muốn biết trải qua nhiều ngày như vậy, Cung chủ có phải vẫn không có gì Thẩm công tử không”

“Ngươi hi vọng đáp án sẽ là gì?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

“Thuộc hạ không dám”. Triệu Ngũ cúi đầu. “Chỉ là hiện tại nếu Cung chủ và Thẩm công tử quá gần gũi, lỡ tương lai hắn khôi phục kí ức thì sợ rằng sẽ bất lợi với Cung chủ”

“Ta có chừng mực”. Tần Thiếu Vũ vỗ vai hắn. “Được rồi, sớm về nghỉ ngơi đi”

Triệu Ngũ gật đầu, xoay người ra cửa.

Tần Thiếu Vũ trở lại phòng ngủ, chỉ thấy Thẩm Thiên Lăng dang tay dang chân nằm trên giường, miệng há ra ngủ thật say sưa, áo cuốn lên lộ ra cái bụng mềm mềm, muốn bao nhiêu ngu xuẩn có bấy nhiêu ngu xuẩn.

Người như vậy… thật khó khiến người ta đề cao cảnh giác a. Tần Thiếu Vũ tiến sát tới bên hắn, đáy mắt có chút ý cười.

Thẩm Thiên Lăng xoa mũi, xoay người ôm tay hắn, ngủ càng thêm say sưa.

Đêm khuya gió mát, ngay cả trong mơ cũng ấm áp.

Sáng hôm sau, Ám vệ ở ngoài phòng bẩm báo Lý viên ngoại đã chuẩn bị xe ngựa và kiệu, khua chiêng gõ trống chờ ngoài Quỳnh Hoa cốc.

“Kêu hắn về đi”. Tần Thiếu Vũ bịt tay Thẩm Thiên Lăng. “Nói Lăng nhi còn chưa tỉnh”

Thuộc hạ nhận lệnh rời đi, thuận tiện thầm cảm thán thật sự ngày càng ân ái, quả nhiên rất cưng chiều!

Mà Lý viên ngoại vừa nghe lý do “vì Thẩm công tử còn chưa tỉnh nên Cung chủ trễ một chút mới đi”, cũng lập tức tỏ ra hiểu rõ, liên tục nói chờ lâu cũng không sao, cứ để Cung chủ và phu nhân ngủ cho đã!

Ba chữ “ngủ cho đã” này thật sự rất sống động, cực kì dễ khiến người ta liên tưởng! Người nâng kiệu và mấy bà cô được Lý viên ngoại tạm thời gọi đến hầu hạ Thẩm Thiên Lăng xung quanh cũng không nhịn được bắt đầu suy nghĩ, đề tài trong lúc trà dư tửu hậu không thể sơ sài, nhất định phải đồn ra thật sinh động mới được!

Vì vậy buổi trưa khi hai người rốt cuộc xuất phát thì tất cả mọi người đều dùng ánh mắt đồng cảm nhìn Thẩm Thiên Lăng – đi đường cũng không đi được a, vừa nghĩ đã biết cực kì kịch liệt!

“Vi phu ẵm ngươi nhé?”. Tần Thiếu Vũ kề vào tai hắn hỏi.

“Câm miệng!”. Thẩm Thiên Lăng căm tức nhìn hắn. “Ta muốn tuyệt giao ba ngày với ngươi!”

Buổi trưa lúc hắn đang rửa mặt, Tần Thiếu Vũ đột nhiên chạy tới vui vẻ sờ trên sờ dưới, mắng không đi đánh không lại, thậm chí còn vô ý đâm trúng huyệt đạo bên hông, không chỉ đau mà còn ngứa!

Cho nên Thẩm tiểu thụ không thể làm gì khác hơn ngoài hai tay đỡ lưng bước chân loạng choạng, dùng tư thế của phụ nữ mang thai xuất hiện trước mặt mọi người!

Cực kì mất mặt!

“Hai canh giờ sau thì tốt rồi”. Ngồi trong xe ngựa. Tần Thiếu Vũ an ủi hắn.

“Ngươi cách xa lão tử một chút!”. Thẩm Thiên Lăng ngồi thẳng tắp, quả thật sống không bằng chết!

Chung phòng với một phần tử bạo lực thật hỏng bét!

Xe ngựa trên đường diễn tấu sáo và trống, nếu không phải không có lụa đỏ, dân chúng trong thành suýt nữa tưởng Lý viên ngoại có đám cưới!

“Ngươi cứ mặc kệ bọn họ nháo như vậy?”. Tuy ngồi trong kiệu nhưng Thẩm Thiên Lăng cũng cảm thấy mất mặt!

“Sợ gì, muốn nháo cứ nháo”. Tần Thiếu Vũ thảnh thơi uống trà. “Lời đồn của ta và ngươi đã không ít, thêm một cái thì có sao?”

Thẩm Thiên Lăng bị nghẹn một chút.

Đại ca tâm trạng ngươi thật tốt.

“Đến Lý phủ!”. Người khiêng kiệu rống lên long trời lở đất.

“Ta đỡ ngươi xuống nhé?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

“Không!”. Thẩm Thiên Lăng kiên quyết cự tuyệt, sau đó xốc lên màn kiệu ló ra nửa cái đầu.

“Oa!!”. Bên ngoài nhất thời nổ tung, phóng ruy băng lên trời, hơn ngàn người đồng loạt vỗ tay hoan hô, mọi người dùng ánh mắt nhiệt liệt nóng bỏng nhìn hắn! Thậm chí có người còn hôn mê bất tỉnh!

Thẩm Thiên Lăng chưa hoàn hồn, “soạt” một tiếng lui vào trong kiệu.

WTF hù chết người rồi!

Tần Thiếu Vũ nén cười, vươn tay gỡ xuống ruy băng đầy màu sắc trên đầu hắn.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”. Thẩm Thiên Lăng hỏi.

Tần Thiếu Vũ nhéo má hắn. “Thẩm tiểu công tử nổi danh khắp thiên hạ, đương nhiên ai ai cũng muốn nhìn”

“Mời Tần cung chủ và Thẩm công tử ra kiệu!”. Người khiêng kiệu tiếp tục cất giọng hô.

Tiếng vỗ tay càng kịch liệt, đầu Thẩm Thiên Lăng kêu ong ong.

“Không muốn bị bọn họ nhìn sao?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

“Vô nghĩa, chẳng lẽ ngươi muốn?”. Thẩm Thiên Lăng giận.

Tần Thiếu Vũ cong khoé miệng, tiến lên kéo lấy hắn, đạp sàng xe mượn lực hướng về phía trước, thả người nhảy lên tường Lý phủ, trong nháy mắt biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

Quần chúng vây xem nước mắt lưng tròng lần nữa, không nỡ để người khác nhìn gì chứ… quả thật khiến người ta thổn thức!

“Bọn họ đều rảnh rỗi không có gì làm sao?”. Thẩm Thiên Lăng oán giận.

“Thời thế thái bình, dân chúng đương nhiên nhàn nhã tự tại”. Tần Thiếu Vũ búng đầu hắn. “Đây là việc tốt”

“Tần cung chủ, Thẩm công tử”. Lý viên ngoại được người đỡ, thở hồng hộc chạy tới từ cửa chính. “Tại hạ không thể cùng hai người bay vào được, đã để hai người đợi lâu”

“Không sao”. Tần Thiếu Vũ rất độ lượng. “Trước hết dẫn ta đi gặp con ngươi đi”

“Chuyện này…”. Lý viên ngoại vẻ mặt khó xử. “Không bằng trước hết mời Tần cung chủ nghỉ tạm một lúc, sau khi ăn cơm xong lại bàn chuyện này?”

Tần Thiếu Vũ chớp mi. “Vì sao?”

Lý viên ngoại thở dài. “Con ta trước giờ tính cách hướng nội, gặp phải việc này rồi thì cả ngày lấy nước mắt rửa mặt. Ta thật sự e là nếu hắn nghe Tần cung chủ hỏi sẽ chịu không nổi kích thích a”

“Vậy còn ai biết chuyện hôm đó không?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

Lý viên ngoại lắc đầu. “Hái hoa tặc ra vào như cái bóng, trong phòng hạ mê dược. Sáng hôm sau thư đồng thấy hắn dậy trễ, vào cửa mới biết xảy ra chuyện”

“Trong thành tổng cộng có bao nhiêu người bị hắn hại?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

Lý viên ngoại giậm chân. “Mới một tháng ngắn ngủi mà số nam tử bị hắn làm nhục không phải ba mươi thì cũng hai mươi, cũng không biết ở đâu ra nhiều tinh lực như vậy!”

Thẩm Thiên Lăng: …

WTF chuyện này không khoa học!

“Tìm thời gian mời mấy người chịu nói chuyện này tới gặp ta”. Tần Thiếu Vũ căn dặn.

Lý viên ngoại liên tục đáp ứng, tự mình dẫn hai người đi nghỉ ngơi trước.

“Ba mươi ngày, ba mươi người!”. Sau khi sắp xếp xong xuôi, Thẩm Thiên Lăng còn đắm chìm trong khiếp sợ, không thể tự kiềm chế!

“Ngươi nghĩ không thể sao?”. Tần Thiếu Vũ nâng cằm hắn.

“Lẽ nào ngươi nghĩ có thể?”. Thẩm Thiên Lăng hỏi lại.

“Không biết”. Tần Thiếu Vũ cong khoé miệng. “Hay là… phu nhân thử với ta một chút xem sao?”

CHƯƠNG 38: THẬT LÀ LOÁ MẮT!

Đối mặt với câu nói có thể quy kết thành quấy rối này, Thẩm tiểu thụ quyết đoán quăng một cái tát tới. “Cách lão tử xa một chút!”

“Vi phu là vì ngươi mới đáp ứng bắt tên hái hoa tặc này”. Tần Thiếu Vũ nhéo mũi hắn. “Cũng không thưởng một chút sao?”

“Còn muốn thưởng nữa hả?”. Thẩm Thiên Lăng dùng ánh mắt đầy khinh bỉ nhìn hắn. “Có chút tố chất của danh môn chính phái đi! Trừ gian diệt ác, giúp đỡ chính nghĩa chẳng phải trách nhiệm của ngươi sao!”

“Đương nhiên không”. Tần Thiếu Vũ nói. “Những thứ này ai rảnh muốn quản thì quản, liên quan gì tới ta?”

Thẩm Thiên Lăng: …

Được rồi sớm biết không nên đánh giá cao hắn! Đại hiệp trong TV quả nhiên đều là gạt người.

Vì đại công tử Lý gia quá yếu đuối nên hôm nay hai người vẫn chưa gặp hắn, sau khi dùng xong cơm chiều thì sớm về phòng.

“Ngủ sớm vậy?”. Thẩm Thiên Lăng dãn quai hàn, chán đến chết mà gõ bàn.

Trước khi xuyên việt cũng tám chín giờ tối mới bắt đầu cuộc sống về đêm! Sớm vậy đã bò lên giường thật lãng phí!

“Không muốn ngủ à?”. Tần Thiếu Vũ cong khoé miệng. “Hay là thử ba mươi ngày ba mươi lần đi?”

Fuck!

Thẩm Thiên Lăng vẻ mặt >_< căm tức nhìn hắn một chút!

Thật phiền!

“Mang ngươi đi dạo nhé?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

“Khắp nơi tối như mực, biết đi đâu mà dạo?”. Thẩm Thiên Lăng không hứng thú lắm.

“Tối như mực mới có chỗ dạo”. Tần Thiếu Vũ cười rất có thâm ý.

Thẩm Thiên Lăng nheo mắt. “Biểu cảm của ngươi thật cực kì thiếu ăn đòn!”

“Trong gia đình giàu có luôn phát sinh chuyện hay ho”. Tần Thiếu Vũ xoa đầu hắn. “Đi không? Không chừng có thể thấy yêu đương vụng trộm”

Yêu đương vụng trộm có gì hay đâu mà xem, thật là sở thích biến thái! Thẩm tiểu thụ hăng hái bừng bừng. “Được!”

Tần Thiếu Vũ lấy một bộ đồ đen trong ngăn kéo ra. “Thay đi, màu trắng rất gây chú ý”

“Ta mặc đồ của ngươi sao?”. Dù cực kì không muốn thừa nhận nhưng chiều cao của hai người quả thật không cùng một level! Thẩm Thiên Lăng lẩm bẩm một chút.

Hơi khó chịu!

Nhất định đang cố ý khoe mẽ!

“Không phải của ta, là đặc biệt làm cho ngươi”. Tần Thiếu Vũ nói. “Ra ngoài chuyện gì cũng có thể phát sinh nên ta sớm chuẩn bị y phục dạ hành cho ngươi”

“Thật sao?”. Thẩm Thiên Lăng nghe vậy hơi vui vui, y phục dạ hành nghe vào đã thấy nồng nặc khí chất đại hiệp!

“Ta tự mình thay cho phu nhân nhé?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

“Nằm mơ!”. Thẩm Thiên Lăng cực kì không nể mặt, thay y phục phía sau bình phong, nhìn mình trong gương đồng, trong nháy mắt cảm thấy nội lực cuồn cuộn trong cơ thể!

Cho nên mới nói tạo hình cực kì quan trọng!

“Có cần đeo thêm kiếm không?”. Tần Thiếu Vũ nén cười.

“Thử xem!”. Thẩm Thiên Lăng hăng hái bừng bừng.

Tần Thiếu Vũ tiện tay cầm bội kiếm của mình đưa hắn.

Thẩm Thiên Lăng một tay tiếp nhận, sau đó lảo đảo một chút.

Tần Thiếu Vũ: …

Thẩm Thiên Lăng thẹn quá thành giận. “Cười cái rắm!”

“Ta không cười”. Tần cung chủ vẻ mặt vô tội.

“Rõ ràng ngươi đang cười”. Thẩm Thiên Lăng ném bảo kiếm về cho hắn, cảm thấy cực kì đả kích!

Nhìn hắn cầm lên dễ dàng, sao lại nặng như vậy!

“Phu nhân cầm bút là tốt rồi, đao kiếm cứ giao hết cho vi phu”. Tần Thiếu Vũ rất bình tĩnh.

Thẩm Thiên Lăng trong lòng đầy khinh thường!

Ngươi là cái đồ thổ dân xài binh khí đồ đá!

“Đi thôi”. Thu thập xong đồ vật, Tần Thiếu Vũ dẫn hắn ra cửa.

Ám vệ thấy thì thở dài. Nửa đêm mặc y phục dạ hành chạy loạn trong nhà người khác, chuyện này truyền đi thì làm sao được…

“Đi đâu xem náo nhiệt?”. Thẩm Thiên Lăng hăng hái bừng bừng hỏi.

“Đương nhiên là hậu viện”. Tần Thiếu Vũ nói. “Người ta nói Lý viên ngoại có bảy bà vợ, trẻ nhất mới lấy về năm ngoái, vừa tròn 18”

Fuck! Thẩm Thiên Lăng một lần nữa nhận rõ ý nghĩa bốn chữ “xã hội phong kiến”!

“Chỗ có nhiều thê thiếp thì cũng có nhiều thị phi”. Tần Thiếu Vũ cong khoé miệng. “Đương nhiên cũng có náo nhiệt để xem!”

Thẩm Thiên Lăng tán thưởng. “Thiếu hiệp ngươi thật có kinh nghiệm”

Tần Thiếu Vũ gõ đầu hắn, mang hắn nhảy ra tường.

Lý phủ rất lớn, có điều Tần Thiếu Vũ rất thạo phương hướng, nhìn giống y như ở nhà mình!

“Ngươi có chắc là trước kia chưa từng tới?”. Thẩm Thiên Lăng bày tỏ một chút nghi vấn.

Tần Thiếu Vũ lắc đầu. “Đương nhiên không”

“Vậy sao lại quen thuộc như thế?”. Thẩm Thiên Lăng hỏi.

“Muốn vào đây ở, ta đương nhiên phải nắm rõ đây là chỗ nào”. Tần Thiếu Vũ cười cười. “Tuy nói lớn nhưng bố cục rất đơn giản, nhìn qua bản đồ một lần cũng nhớ được tám chín phần”

Cứ thế mà được sao…

Thẩm Thiên Lăng lần thứ hai cảm thấy bị đả kích!

Tuy hắn không phải mù đường, nhưng còn rất xa mới có thể nắm được loại kĩ năng cao cấp “nhìn bản đồ một lần là có thể nhớ kĩ đường” này!

Thật sự nhịn không được hâm mộ và đố kị!

“Đây là chỗ tiểu thiếp Lý phủ ở”. Tần Thiếu Vũ chỉ chỉ vài toà viện nằm phân tán phía trước.

Trong bóng đêm, phòng ốc chỉ hiện ra lờ mờ, mấy chiếc đèn lồng lớn lung lay chập chờn theo gió, yên tĩnh có chút doạ người.

“Cứ ở đây chờ vậy hả?”. Thẩm Thiên Lăng sau lưng nổi da gà.

“Không cần chờ”. Tần Thiếu Vũ cười. “Tới rồi”

“Ai tới… ô!”. Thẩm Thiên Lăng lời còn chưa dứt đã bị bịt miệng kéo vào bụi rậm.

“Suỵt…”. Tần Thiếu Vũ làm ám hiệu đừng lên tiếng với hắn.

Thẩm Thiên Lăng ngoan ngoãn câm miệng, mở to hai mắt nhìn ra ngoài.

Một bóng đen trong nháy mắt bay qua tường, đáp xuống một toà viện.

Thế mà có thật! Thẩm Thiên Lăng bị chấn động rồi!

“Thế nào, ta đã nói có náo nhiệt để xem mà”. Tần Thiếu Vũ bị dáng vẻ của hắn chọc cười.

“Yêu đương vụng trộm?”. Thẩm Thiên Lăng hỏi hắn.

Tần Thiếu Vũ gật đầu.

“Nhưng bây giờ vẫn chưa trễ lắm”. Thẩm Thiên Lăng khó hiểu, mới mười giờ tối, cho dù người cổ đại ngủ sớm thì chẳng phải nửa đêm mới nên tới sao?

“Vì không trễ nên thủ vệ mới buông lỏng”. Tần Thiếu Vũ nói. “Có nhiều tiểu thiếp xinh đẹp như vậy ở hậu viện, Lý viên ngoại đương nhiên lo lắng, cũng không muốn xảy ra chuyện nên hắn sẽ tăng mạnh tuần tra vào đêm khuya. Thời gian này và lúc sáng sớm là an toàn nhất”

Thẩm Thiên Lăng cảm giác thế giới quan của mình lại bị đổi mới!

Yêu đương vụng trộm cũng cần nhiều kiến thức như vậy!

“Có muốn vào xem không?”. Tần Thiếu Vũ hỏi hắn.

“Còn có thể vào xem ư?”. Thẩm Thiên Lăng quả thật muốn quỳ lạy hắn!

Xã hội không có TV và PSP, có Tần cung chủ cũng giống như vậy!

Hơn nữa còn xem tận mắt!

“Chỉ cần phu nhân muốn xem, đừng nói là thiên viện của Lý phủ, dù là Hoàng cung đại nội ta cũng có thể mang ngươi vào!”. Tần Thiếu Vũ tràn ngập khí phách.

Thẩm Thiên Lăng: …

Lời kịch lừa gạt tiểu cô nương này thật sự rất thường thấy!

Nhưng căn bản không có tác dụng với ta!

Lão tử là chuyên nghiệp đó nha!

Tường viện rất cao, có điều có Tần Thiếu Vũ ở đây, vấn đề này rõ ràng không thành vấn đề!

“Ưm… Bạch Thiên…”. Hai người vừa vào thì nghe được một tiếng rên rỉ mất hồn.

Thẩm Thiên Lăng >_< một chút! Trước kia nghĩ sẽ rất thú vị, có điều một khi nghe rồi thì hơi… không thể dùng từ để diễn đạt.

“Ưm… a… a”. Tuy tiếng kêu trong phòng đã cố nén nhưng hai người ngồi xổm bên góc tường vẫn nghe được a! Thẩm Thiên Lăng dùng ánh mắt khổ sở vô cùng nhìn Tần Thiếu Vũ – chúng ta về thôi!

“Không xem ư?”. Tần Thiếu Vũ dùng khẩu hình hỏi hắn.

Thẩm Thiên Lăng quyết đoán lắc đầu!

“Lát nữa còn có tuồng hay để xem”. Tần Thiếu Vũ kề vào tai hắn thấp giọng nói.

Tuồng? Thẩm Thiên Lăng khó hiểu.

Nghe xa xa có tiếng bước chân mơ hồ, Tần Thiếu Vũ cong khoé miệng, ôm Thẩm Thiên Lăng nhảy vào một toà lầu hai bỏ trống kế bên.

Có thể thấy một đoàn người cầm đuốc tới gần, ước chừng vài chục người.

Fuck!

Thẩm Thiên Lăng mở to mắt!

Bắt kẻ thông dâm?

Tần Thiếu Vũ nói. “Cả ngày rảnh rỗi không có gì làm, đương nhiên cũng chỉ có thể lục đục với nhau”

Tiếng huyên náo ngày càng gần, trong phòng người nọ rõ ràng nghe được, nhảy cửa sổ lộn ra ngoài tường viện.

“Ngươi có biết người vừa rồi nàng kêu “Bạch Thiên” là ai không?”. Tần Thiếu Vũ hỏi hắn.

Sao ta biết! Thẩm Thiên Lăng buồn bực. “Phải hái hoa tặc không?”

“Nhìn võ công của hắn, đừng nói là hái hoa, ngay cả hái rau cũng khó”. Tần Thiếu Vũ nói. “Lý Bạch Thiên là nhị công tử của Lý viên ngoại”

“Nhị công tử?”. Thẩm Thiên Lăng hít một hơi lãnh khí, cho nên đây là con chồng và mẹ kế?

Cách nhìn lần nữa được đổi mới thê thảm, lượng tin tức hơi lớn không tiếp nhận được!

“Mở cửa ra!”. Tiếng một nữ tử gọi cửa!

“Đoán xem người này là ai”. Tần Thiếu Vũ nói.

Thẩm Thiên Lăng bĩu môi. “Không phải thê thì cũng là thiếp”

Tần Thiếu Vũ bật cười. “Biến thành thông minh rồi”

Thẩm Thiên Lăng căm tức nhìn hắn một chút. “Lão tử vẫn luôn thông minh!”

Cửa phòng mở ra, một nữ tử tựa ở cạnh cửa cười lạnh nói. “Tỷ tỷ có việc gì sao?”

“Tiện nhân!”. Nữ tử gõ cửa rất hung dữ. “Lục soát cho ta!”

Người hầu đáp lại một tiếng rồi ào ào vào phòng, đùng đùng rầm rầm thành một mảnh, dẫn đến mấy viện khác cũng đốt đèn, rối rít ra xem chuyện gì xảy ra.

“Hắt xì!”. Thẩm Thiên Lăng ngứa mũi.

Tần Thiếu Vũ cau mày. “Lạnh sao?”

“Không lạnh”. Thẩm Thiên Lăng nói. “Có côn trùng bay vào mũi”

“Về thôi”. Tần Thiếu Vũ ôm hắn.

WTF còn chưa thấy cao trào sao về được! Thẩm Thiên Lăng kháng nghị. “Nhìn một chút nữa đi!”. Cực kì hóng chuyện!

“Nếu cảm lạnh thì làm sao bây giờ”. Tần Thiếu Vũ không nói lời nào, dùng áo ngoài bọc lấy hắn rồi trở về.

“Kịch mới diễn phân nửa!”. Thẩm Thiên Lăng vặn vẹo.

“Sáng mai ám vệ sẽ kể cho chúng ta nghe”. Tần Thiếu Vũ rất kiên trì.

Thẩm Thiên Lăng buồn bực. “Ám vệ?”

“Ừ”. Tần Thiếu Vũ nói. “Tối rảnh không có gì làm, bọn họ còn thích xem náo nhiệt hơn ngươi”

Người tập võ vốn ngủ ít, hơn nữa khinh công cao, nên ám vệ Truy Ảnh cung đều dưỡng ra kỹ năng cao cấp tự tìm niềm vui này, cơ bản nơi nào có náo nhiệt thì chui đầu vào! Hữu hộ pháp ngủ nói mớ, Phạm đường chủ ngủ nghiến răng đã không còn là bí mật, duy nhất chỉ có Tần Thiếu Vũ và Hoa Đường là chưa bị nghe lén. Cung chủ là vì không dám chọc, còn Tả hộ pháp là nữ nhân nên cũng không thể quấy rối, tuy rằng có đôi khi nàng thật giống nam nhân!

“Ngươi nói xem lấy nhiều vợ như vậy để làm gì?”. Thẩm Thiên Lăng vừa đi vừa khó hiểu.

“Hoàng đế có tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần, ở trên làm thì ở dưới bắt chước, người thường có tam thê tứ thiếp coi như bình thường”. Tần Thiếu Vũ nói. “Huống hồ Lý gia dù gì cũng là nhà giàu, không đến mức quá trớn”

“Hay ngươi cũng thử một chút xem sao?”. Thẩm Thiên Lăng nhiệt tình đề nghị.

“Ngoại trừ phu nhân, oanh oanh yến yến trong mắt ta chỉ… ô!”

“Ngươi câm miệng đi”. Thẩm Thiên Lăng rút tay từ miệng hắn về, kinh dị đến nổi cả da gà!

Thiếu hiệp ngươi không đến xã hội hiện đại đóng phim thật đáng tiếc!

Tần Thiếu Vũ đáy mắt mang ý cười, vươn tay nhéo nhéo gáy hắn.

“Có làm lớn chuyện hay không nhỉ?”. Thẩm Thiên Lăng hỏi.

“Đoán xem?”. Tần Thiếu Vũ nhướn đuôi mày.

“Chắc không đâu”. Thẩm Thiên Lăng nói, dù sao gian phu cũng đã chạy, đứa ngốc mới thừa nhận mình ngoại tình!

“Vậy cũng chưa chắc”. Tần Thiếu Vũ cười cười. “Ở chốn nhà cao cửa rộng này, chuyện kì lạ rất nhiều”

Đại khái để chứng minh cái miệng quạ đen của Tần cung chủ, sáng hôm sau Lý phủ đã ầm ầm xảy ra chuyện lớn – Thất di nãi nãi cùng người ta thông dâm, bị Nhị di nãi nãi dẫn người bắt tại trận, từ trong nhà tìm ra một cái quần dính chất bẩn, đang trói ngoài nắng chờ thẩm vấn.

“Tối hôm qua người kia không mặc quần mà chạy?”. Thẩm Thiên Lăng sau khi rời giường nghe được tin này, hơi ngẩn ra.

“Sao có thể”. Tần Thiếu Vũ lau mặt cho hắn. “Đai lưng cũng buộc chỉnh tề, có lí do gì sẽ quên mặc quần”

“Cho nên Nhị di nãi nãi cố ý hãm hại?”. Thẩm Thiên Lăng hít một hơi lãnh khí.

“Vốn có thật, sao gọi là hãm hại?”. Thẩm Thiên Lăng hỏi lại.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69
Phan_70
Phan_71
Phan_72
Phan_73
Phan_74
Phan_75
Phan_76
Phan_77
Phan_78
Phan_79
Phan_80
Phan_81
Phan_82
Phan_83
Phan_84
Phan_85
Phan_86
Phan_87
Phan_88
Phan_89
Phan_90
Phan_91
Phan_92
Phan_93
Phan_94
Phan_95
Phan_96
Phan_97
Phan_98
Phan_99
Phan_100
Phan_101
Phan_102
Phan_103
Phan_104
Phan_105
Phan_106 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
XtGem Forum catalog